Đức Phật và chiếc xe chở đầy vàng, tại sao có người chỉ thấy toàn bụi đất?
(Xemsomenh.com) Câu chuyện Đức Phật và chiếc xe chở đầy vàng của phú ông giàu có nhất thiên hạ giúp ta có cơ hội đánh giá lại cuộc sống của mình bằng góc nhìn tinh tấn hơn.
Đức Phật và chiếc xe chở đầy vàng
Có một phú ông được xem là giàu có nhất thiên hạ nhờ vào việc ông chăm chỉ tích trữ của cải từ thời trẻ, thế nhưng đêm nào ông cũng lo ngay ngáy rằng mình sẽ bị trộm hết tiền, vàng bạc, châu báu.
Một hôm, ông vừa ngủ dậy và đi kiểm tra số vàng của mình thì thấy chúng đều biến thành bụi đất. Lúc này có người mách cho ông nên đến tìm Đức Phật để được giúp đỡ. Như kẻ sắp chết vớ được cọc, ông lập tức lên đường.
Khi được diện kiến Đức Phật, ông kể lại đầu đuôi câu chuyện và Đức Phật khuyên: - Là thế này, ông hãy làm một việc thôi. Đem hết số vàng đó tới chợ rao bán, nếu có người nhận ra nó là vàng, hãy đưa người đó đến gặp ta.
Người đàn ông hồ nghi hỏi lại: - Ý Ngài là gì? Chuyện này thì giúp được gì cho số vàng đã hóa bụi đất của tôi cớ chứ?
Đức Phật trả lời: - Tin ta và hãy cứ đi đi, nó sẽ giúp được cho ngươi.
Không còn cách nào nên ông đành nghe lời Đức Phật, đẩy những chiếc xe bò chở hết số vàng giờ chỉ là bụi đất đi ra chợ. Cả một khu chợ chỉ toàn là những xe đất của ông ta. Nhiều người đến xem rồi thi nhau xì xào, chế nhạo phú ông: - Ông đang làm chuyện nực cười gì vậy? Sao ông lại đem bụi đất đến chợ làm gì? Để làm gì chứ?
Thế nhưng, người đàn ông vẫn im lặng, không tỏ thái độ gì.
Rồi sau đó, có một phụ nữ xuất hiện. Người này tên là Kisagautami. Cô nói với phú ông: - Sao ông mang nhiều vàng ra chợ thế này? Từ đâu mà ông lại có được nhiều vàng đến thế?
Người đàn ông hỏi lại Kisagautami: - Cô có thể nhìn thấy vàng ở đây ư?
Kisagautami đáp lại: - Đúng, hàng ngàn chiếc xe này chứa đầy vàng.
Phú ông hỏi Kisagautami rằng cô có bí mật gì, tại sao cô lại thấy được, vì tất cả mọi người, bao gồm cả ông ta cũng không thấy đó là vàng, mà chỉ là một đống bụi đất mà thôi.
Khi trở về hỏi lại Đức Phật, phú ông nọ được giải thích: - Ngươi đã tìm được đúng người rồi đấy. Cô ấy sẽ dạy cho ngươi về nghệ thuật nhìn thấu. Thế giới chính là những thứ ngươi nhìn thấy. Nó có thể là địa ngục, cũng có thể là thiên đường.
Vàng có thể là bụi, mà bụi cũng có thể là vàng, tùy vào cách nhìn của ngươi. Ngươi sẽ là một đệ tử của Kisagautami. Kisagautami sẽ dạy cho ngươi. Và ngày mà ngươi biết cách nhìn cho đúng đắn thì cả thế giới sẽ biến lại thành vàng.
Đức Phật và chiếc xe chở đầy vàng" title="duc phat va chiec xe cho day vang" src="https://xemsomenh.com/media/images/article/3446/Duc-Phat-va-chiec-che-cho-day-vang.jpg"> |
Lời bàn: Đức Phật từng giúp người phụ nữ thoát khỏi nỗi đau mất con đó là Kisagautami, nhờ sự cứu giúp này mà cô đã lĩnh hội được Phật pháp và trở thành một trong những đệ tử của Ngài.
Qua câu chuyện Đức Phật và chiếc xe chở đầy vàng của phú ông giàu có, Ngài muốn chỉ dạy cho chúng sinh một điều cơ bản nhất, nhưng lại bị nhiều người quên mất đi: Thế giới chính là những gì mà ta nhìn thấy, nó có thể là địa ngục, với những khó khăn chồng chất, cũng có thể là thiên đường, khi ta xem đó là cơ hội để bản thân tự vươn lên.
Thế giới của bạn là địa ngục hay thiên đường?
Bài học từ Đức Phật qua câu chuyện trên cho ta thấy ngoại cảnh không thể nào tạo nên thế giới của chúng ta mà chính tâm ta đang dần hình thành ra cuộc sống của chính mỗi người từ những điều nhỏ nhặt nhất. Vậy bạn đã bao giờ tự hỏi thế giới của mình là địa ngục hay thiên đường chưa? Đừng vội cười với câu hỏi này, tự vấn tâm mình là điều bạn cần làm thường xuyên để sớm tìm cách điều chỉnh tâm mình mỗi ngày đấy. Nhiều người cứ làm mọi thứ theo bản năng, theo lời khen chê của số đông, của người đời rồi rập khuôn với ý nghĩ rằng có nhiều tiền, phải thật giàu có thì mới có được hạnh phúc, sự sung sướng mà họ đang kiếm tìm. Thế nên, không phút giây nào ta chịu dừng lại để nhận ra mình có đang đi sai hướng hay không, cuối cùng khi đã đi quá xa mới nhận ra mình đã lạc lối từ lúc nào, tới lúc muốn quay lại sửa đổi thì cũng đã quá muộn rồi.
Thực tế là không cần đợi đến khi chết đi bạn mới biết được mình lên thiên đường hay xuống địa ngục mà ngay từ cuộc sống hàng ngày thôi không ít người cũng đang sống ở "địa ngục trần gian" rồi thì mọi thứ có còn ý nghĩa gì nữa sau khi chết? Vì thế, ngay từ lúc này, bạn phải tìm cách để "kiến tạo" cuộc sống cho mình đáng sống hơn. Ví dụ, có một người giàu có, ở trong căn nhà to bề thế, lộng lẫy nhưng suốt ngày buồn khổ vì bị chồng/vợ lừa gạt, công việc làm ăn rơi vào giai đoạn khủng hoảng, nhiều dự án đổ bể, nợ nần chồng chất,... thì thử hỏi cuộc sống của họ có khác gì địa ngục không? Trong khi đó có người có cuộc sống giản đơn bên người vợ/chồng và con cái yêu thương, chăm sóc mỗi ngày, họ không có quá nhiều tiền nhưng lại có được hạnh phúc mà ai cũng mơ ước.
Muốn thoát khỏi địa ngục, ta cũng phải hiểu đâu là nguyên nhân gây ra nó. Theo quan điểm của nhà Phật, người có trí trên thế gian này không nhiều, vì thế không ít người được xem là thành công nhưng họ lại thường bị lòng tham che mờ mắt, dù có bao nhiêu của cải đi chăng nữa, cũng sẽ thấy mình luôn thiếu thốn, tâm sẽ luôn bất an, nhìn đâu cũng chỉ tìm kiếm tiền bạc.
Ngược lại, có những người tuy không trở thành một người nổi tiếng, giàu có, họ lại có cuộc sống bình dị, con mắt tinh tường thấu tỏ cuộc đời sẽ không bị yếu tố nào khác tác động lại có thể sống ung dung giữa cuộc đời bất chấp hoàn cảnh nào có thể xảy ra với họ.
Có thể chúng ta không có Thần thông được như những bậc tu hành đắc đạo nên đều không hiểu và không giải thích được tại sao ta lại xuất hiện trong thế giới này. Thế nhưng, điều đó không thực sự quan trọng, ta được là một người bình thường đã là một điều may mắn lắm rồi và cần nhớ rằng chúng ta chính là người tạo nên chính số phận của mình là đủ. Và niềm vui xuất phát từ tâm của chính ta chứ không phải ở nơi nào khác. Đức Đại Lạt Ma nói về tìm kiếm hạnh phúc như sau: “Tôi không biết liệu vũ trụ, với vô số thiên hà, ngôi sao và hành tinh, có ý nghĩa sâu sắc hơn hay không, nhưng ít nhất, rõ ràng là con người chúng ta sống trên trái đất này phải đối mặt với nhiệm vụ tạo ra một cuộc sống hạnh phúc cho chính chúng ta. Vì vậy, điều quan trọng là mỗi người phải khám phá ra điều gì sẽ mang lại cho bản thân mức độ hạnh phúc lớn nhất”. Vì thế, tại sao không tìm cách để cuộc đời của mình trở nên tươi vui hơn, rực rỡ hơn bằng việc nuôi dưỡng những cảm xúc tích cực? Khi đối mặt với những thử thách và bất công hãy cứ ung dung đón nhận, đừng dễ dàng bị khuất phục vì đó là cách ta đã thấu tỏ hạnh phúc ngay chính ở tâm mình chứ không ở hoàn cảnh.