Kinh Dịch (giản thể: 易经; phồn thể: 易經, bính âm: Yì Jīng; IPA Quảng Đông: jɪk gɪŋ; Việt bính Quảng Đông: jik ging; các kiểu Latinh hóa khác: I Jing, Yi Ching, Yi King) là bộ sách kinh điển của nước Trung Hoa và văn hóa của quốc gia này. Nó là một hệ thống tư tưởng triết học của người Á Đông cổ đại. Tư tưởng triết học cơ bản dựa trên cơ sở của sự cân bằng thông qua đối kháng và thay đổi (chuyển dịch). Ban đầu, Kinh Dịch được coi là một hệ thống để bói toán, nhưng sau đó được phát triển dần lên bởi các nhà triết học Trung Hoa. Cho tới nay, Kinh Dịch đã được bổ sung các nội dung nhằm diễn giải ý nghĩa cũng như truyền đạt các tư tưởng triết học cổ Á Đông và được coi là một tinh hoa của cổ học Trung Hoa. Nó được vận dụng vào rất nhiều lĩnh vực của cuộc sống như thiên văn, địa lý, quân sự, nhân mệnh…
Kinh dịch là hệ thống tư tưởng vĩ đại nghiên cứu dựa trên quy luật không đổi của tạo hóa, sự vận động của vạn vật, và sự biến đổi xoay quanh 3 yếu tố cốt lõi là thiên – địa – nhân.
Kinh dịch bắt nguồn từ thời vua Phục Hy (Trung Quốc). Trải qua hàng ngàn năm nghiên cứu, thì kinh dịch đã được biên soạn và được công bố rộng rãi, được sửa chữa và bổ sung rất nhiều nội dung nhằm mục đích diễn giải ý nghĩa, cũng như truyền đạt lại tư tưởng tinh hoa nhất một cách bài bản – rõ ràng. Đồng thời, kinh dịch được áp dụng vào nhiều lĩnh vực trong cuộc sống: Thiên văn, địa lý, lý học, quân sự,…
-
Quan âm linh xâm
Quan âm linh xám
-
Gieo quẻ Khổng Minh
Gieo quẻ Khổng Minh
-
Gieo quẻ Quan Tế Công
Gieo quẻ Quan Tế Công
-
Gieo quẻ dịch số
Gieo quẻ dịch số
-
Xin xăm quan thánh
Xin xăm quan thánh
-
Xin xăm tả quân
Xin xăm tả quân