Câu chuyện Hạt Cải và lời phật dạy về sống chết – Nhẹ nhàng mà sâu lắng!
(Xemsomenh.com) Sinh lão bệnh tử là quy luật không thể tránh khỏi trong cuộc đời mỗi người. Câu chuyện về hạt cải và lời Phật dạy về sống chết dưới đây sẽ khiến bạn cảm thấy an yên mỗi khi nghĩ về điều này.
>>>>> Đừng quên lắng nghe Lời Phật dạy về cuộc sống giúp bạn tìm lại lẽ sống trong cuộc đời <<<<<
Câu chuyện về Hạt cải
Câu chuyện Hạt cải cảm động về tình mẫu tử |
Xưa kia, ở thành Xá Vệ, có một cô gái tên là Kisa nghèo khổ và bất hạnh. Cô cũng có chồng như bao người phụ nữ khác nhưng luôn bị nhà chồng khinh rẻ, ngược đãi.
Khi đứa con trai đầu lòng ra đời, cô được quý mến và đối xử tốt hơn nhưng dường như may mắn không mỉm cười khi chỉ một thời gian sau đó đứa con trai bé bỏng của cô đã ra đi mãi mãi vì bạo bệnh.
Còn gì đau đớn hơn khi chứng kiến đứa con mà mình dứt ruột đẻ ra chết ngay trên tay? Dù đau khổ đến tột cùng, cô vẫn hy vọng sẽ có người cứu được đứa con của mình sống lại, nên ôm xác con đi tìm thầy cứu chữa.
Nhìn cảnh mẹ con ôm nhau, lê từng bước chân trên đường, ai cũng ngậm ngùi, xót xa bởi việc cứu sống đứa trẻ là điều không thể mà người con gái ấy vẫn nuôi hy vọng. Do đó, nhiều người tin vào thế giới tâm linh đã hướng dẫn cô đến gặp Như Lai Thế Tôn, mong nhờ đức Phật tế độ.
Biết được hoàn cảnh đáng thương của cô gái, đức Phật liền hứa sẽ giúp nhưng cô phải đến nhà nào chưa từng có người chết xin về vài hạt cải, Ngài mới có thể cứu sống đứa bé cho cô.
Với một niềm tin mãnh liệt con mình sẽ được cứu sống nếu có được vài hạt cải trong một gia đình không có người chết, cô liền phấn khởi ra đi, lòng tràn đầy hy vọng.
Nhưng chớ trêu thay! Hạt cải thì nhà nào cũng có, nhưng tìm nó trong một gia đình không có người chết thì quả thật là không thể được. Bởi vì nhà nào cũng có người chết.
Cô đi khắp hang cùng hốc hẻm cũng không tìm ra một gia đình nào không có người chết như yêu cầu của Đức Như Lai.
Quá thất vọng và mệt mỏi, cô ngã quỵ bên lề đường, ánh mắt không thôi hướng về đứa con bé bỏng, dù xác đứa bé đã cứng đờ.
Trong sự đau khổ tột cùng, cô đã nhận ra, ai rồi cũng sẽ chết, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Đau thương mất mát là một sự thật của kiếp người, yêu thương mà phải xa lìa đó là một nỗi khổ, niềm đau, có hợp phải có tan, đó là định luật nhân duyên quả của cuộc đời.
Từ đó, cô không tìm hạt cải nữa, mà đem xác con mình vào rừng và thanh thản trở về bạch Phật và xin được xuất gia tu hành. Đọc ngay: Lời Phật dạy: “Người chết có thể mang theo thứ gì?
Lời Phật dạy về sống chết - Nhẹ nhàng mà sâu lắng
Sống chết là điều không thể tránh khỏi trên thế gian |
Qua câu chuyện xúc động về tình mẫu tử ở trên, hãy cùng lắng nghe lời Phật dạy về sống chết để hiểu hơn về quy luật cuộc sống trên thế gian này. "Sinh tự hà lai, tử tùng hà khứ?" Sinh từ đâu đến, chết theo đâu về? Đó chính là câu hỏi đã làm cho con người băn khoăn từ muôn thuở.
Trước nỗi sợ chết, có những người hối hả lao vào hưởng thụ sợ không còn kịp trước hạn cuộc ngắn ngủi. Một số người khác, trái lại, ra sức bám víu, tích cóp của cải tiền bạc, chạy đua theo danh vọng, quyền lực...đến quên ăn bỏ ngủ, quên cái chết đang rình rập với ảo tưởng cho rằng nếu có được danh vọng quyền lực hay của cải thì có thể có khả năng che chắn để cái chết đừng đến!
Thực tế chứng tỏ mọi thứ trên cõi đời này đều là vô thường, giả tạm. Khổ đau luôn bám víu thân phận con người, khổ đau về vật chất như thiếu cơm ăn, áo mặc, rồi đến cái khổ vì già-bệnh-chết, nên ngày xưa người ta hay cố gắng luyện thuật trường sinh bất tử để sống đời, nhưng có ai không chết bao giờ đâu? Xem thêm: Lời Phật dạy về 7 CHỮ HỌC giúp cuộc đời bình an ai cũng nên đọc
Theo lời Phật dạy, “trên đời này, có sinh là có tử, yêu thương xa lìa khổ, không có cái gì là cố định cả, tuỳ theo nhân duyên, tuỳ theo điều kiện mà nó đổi thay sớm hay muộn mà thôi”.
Sống chết là một quá trình tương tục không có khởi đầu và không kết thúc, trừ khi các bậc giác ngộ có khả năng đoạn trừ vòng sinh tử luân hồi.
Cái chết đặt mầm mống cho cái sống, đem lại cho cõi đời muôn vàn hương sắc; đồng thời, cái chết giúp con người nhận thức sự phù du của cõi thế, sự mong manh của kiếp người, tính hư ảo của danh lợi. Cái chết còn cho phép ta nhận ra vẻ bi tráng của trần gian, sự mầu nhiệm của cuộc sống!
Khi chúng ta bước lên giường ngủ, chúng ta không thể bảo đảm ngày mai mình còn sống hay không. Do đó, mỗi sớm mai khi mở mắt thức dậy, hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối trong cuộc đời mình, sống sao cho đến khi nhắm mắt xuôi tay không phải hối hận vì bất cứ điều gì.
Thủy Thủy (TH)