Khi Phật bị vu khống tội tà dâm và giết người, Ngài đã phản ứng thế nào?

Thứ 7, 9/11/2024 - 0:41

Mục lục
 
Mục lục

(Xemsomenh.com) Phật bị vu khống tội tà dâm và giết người nhưng Ngài vẫn bình lặng như không có chuyện gì xảy ra vì có lòng tin sâu vào nhân quả.

Phật bị vu khống tội tà dâm và giết người

Chuyện kể lại rằng giai đoạn Phật giáo phát triển rực rỡ nhất, có lần Ngài cùng Tăng đoàn của mình ở tại Kỳ Viên và được mọi người tỏ rõ sự ngưỡng mộ và tin theo. Các giáo phái ngoại đạo nhận thấy sự thất thế của mình nên cùng liên kết lại, tìm cách để hạ bệ Đức Phật bằng mọi cách. Vì mong muốn có lại được danh lợi, lộc lá trước kia nên chúng nghĩa bây giờ chỉ có cách phá hoại danh tiếng của Đức Phật mà thôi. Sau một thời gian bàn tán và nghĩ kế chúng đã quyết định giao nhiệm vụ này cho nữ du sĩ xinh đẹp tên là Tôn Đà Lỵ.

 

Theo kế hoạch, mỗi buổi chiều, Tôn Đà Lỵ trang điểm xinh đẹp, xức dầu thơm đi ngược với hướng những người dân vừa đi Pháp trở về thành. Khi thấy cô gái xinh đẹp đi hướng về phía Kỳ Viên, có người hỏi: “Cô đi đâu?”, Tôn Đà Lỵ nhân cơ hội này đáp thật lớn với mục đích để mọi người nghe thấy: - Tôi tới chỗ ngài Cồ Đàm, tôi thường lui tới đó và suốt đêm ở lại một mình trong hương thất.

 

Thực ra là cô đến một tu viện ngoại đạo và ở lại đợi cho tới hôm sau, cô lại ngược đường trở về thành. Hễ ai hỏi, cô lại trả lời lần nào cũng như lần nào: - Tôi đã ở qua đêm một mình trong hương thất của Cồ Đàm giờ mới về.

 

Khi cảm thấy nhiều người trong thành biết hành trình của Tôn Đà Lỵ, nhóm người ngoại đạo dùng tiền để thuê một số tên du đãng để giết Tôn Đà Lỵ, rồi ném thi hài cô ta nơi đống rác gần hương thất của Cồ Đàm để tạo hiện trường giả, nhằm dễ dàng vu oan cho Ngài.

 

Khi những tên du đãng hoàn thành nhiệm vụ, những kẻ ngoại đạo bắt đầu rêu rao khắp nơi về sự mất tích không dấu vết của Tôn Đà Lỵ.

 

Phat bi vu khong toi ta dam va giet nguoi
 

Sự việc được tâu lên vua và vua hỏi: - Có ai khả nghi về cái chết của cô ta không?

 

- Những ngày trước khi mất tích, nhiều người xác nhận cô ta thường hay lưu tới tinh xá Kỳ Viên.  

- Vậy các ngươi hãy tới đó tìm mạnh mối! 

 

Sau khi nghe lệnh, quân lính tới Kỳ Viên để tìm hiểu sự việc và phát hiện ra xác cả Tôn Đà Lỵ ở đống rác. 

 

Đám đông xôn xao nhận định rằng đệ tử của Cồ Đàm che đậy được việc xấu của Ngài nên đã giết Tôn Đà Lỵ, giấu thi thể vào đống rác.

 

Vua ra lệnh loan báo cho dân chúng biết và lúc này trong ngoài thành người ta xì xao: - Hãy nhìn xem hành động của đám Sa-môn đệ tử dòng họ Thích!

 

Tiếng xấu đồn xa lan khắp trong thành, ngoài thành, và họ đều chửi mắng các Sa-môn. Trong lúc này, chuyện tới tai Đức Phật nhưng ngày vẫn điềm tĩnh, xem như không có chuyện gì xảy ra và răn dạy thêm các đệ tử của mình rằng: 

 

“Nói láo, đọa địa ngục,

Có làm nói không làm,

Cả hai chết đồng đẳng,

Làm người, nghiệp hạ liệt”.

 

Trong khi đóm nhà vua đã cho người tìm hiểu rõ về cái chết của Tôn Đà Lỵ và có người bắt gặp bọn du đãng đang ngồi nhậu khi ăn uống tiền nhận được: 

 

- Mày đã giết Tôn Đà Lỵ, mày ném xác ả vào đống rác. Mày được tiền nhiều tha hồ uống. Được lắm! Được lắm!

 

Tên này ngay lập tức bị trói và đưa tới vua để tra hỏi: - Các người giết Tôn Đà Lỵ?

 

- Tâu vâng.

 

- Ai thuê các ngươi làm việc này?

 

- Các thầy ngoại đạo.

 

Nhà vua cho đòi các ngoại đạo đến, bắt phải rao lên trong thành như sau:

 

- Chúng ta giết Tôn Đà Lỵ vì muốn hạ nhục Sa-môn Cồ-đàm. Sa-môn và đệ tử không có lỗi gì.

 

Từ đó, danh dự của Đức Phật cùng Tăng đoàn lại càng rực rỡ hơn như ánh mặt trời.

 

Học cách Đức Phật đối mặt với việc đặt điều, vu khống

 

Một người bình thường khi đối mặt với vu khống sẽ cố gắng tìm cách minh oan bằng cách nói thật nhiều nhưng họ đâu hiểu rằng chẳng ai tin bạn lúc đó. Thậm chí, có những kẻ xấu còn sử dụng những lời bạn nói ra để làm hại bạn bằng cách cố tình hiểu sai ý chúng. Việc ta bị nhục mạ, không thể nào không nổi giận, căm ghét hay có những suy nghĩ như muốn trả thù kẻ hãm hại mình. Thế nhưng đừng để việc này đi quá xa, hãy nghĩ tới hậu quả sau đó để tiết chế cảm xúc, tránh được những sai lầm có thể xảy ra. Qua câu chuyện trên ta có thể thấy Đức Phật vô cùng điềm tĩnh, Ngài không nóng vội, lo lắng hay cố gắng phân bua giải thích. Ngài tin vào Nhân Quả vận hành theo cách riêng của nó còn hiện tại thì Ngài không nên làm gì. Ngài có trí huệ sáng suốt nhìn thấu nhân quả nên còn thương xót cho cả những kẻ tội đồ đã tự gây ra tội thì đối tượng bị họ làm hại là chính Ngài hay ai khác thì mọi việc vẫn thế. Tương tự, khi Chúa Jesus bị các thầy tế và trưởng lão Do Thái ghen ghét, vu khống, hãm hại và bị đóng đinh lên cây thập tự giá; Và khi Ngài gần như ngạt thở do kiệt sức, đau đớn bởi vết thương, Ngài vẫn cầu xin Thiên Chúa trên trời tha thứ cho những người hành quyết Ngài: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm”. Ta cứ cho rằng mình thiện lương chứ Đức Phật bị vu khống tội tà dâm và giết người cho dù tâm hồn trong sạch, luôn muốn cứu người, cứu đời nữa là chúng ta. 

Nỗi oan ức lớn như thế nhưng mấy ai có thể im lặng, điều này lại thể hiện kiểu độ lượng cao cả nhất. Nhân sinh đổi dời, thật giả phải trái tưởng như lẫn lộn nhưng ta cứ bình tâm thì theo thời gian, sự việc sẽ được kiểm chứng. Nhiều người chỉ vì oan mà trở nên điên loạn, không được sống một đời an vui. Vì thế, từ giờ hãy tin rằng, trời cao có mắt sẽ không để người thiện phải chịu oan. Hãy cố gắng làm thế nào để giữ được cái tâm tĩnh tại, xem nhẹ mọi thứ được mất. Gặp chuyện thị phi không nhất thiết lúc nào cũng phải vội vã thanh minh, biện bạch. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy hạ hỏa, tĩnh tâm và hướng vào bên trong suy xét. Không tranh biện mới chính là sự hàm dưỡng. Bạn không thể vì một lời nói của người khác mà trở nên tốt hơn hay xấu đi trong mắt ai.

 

Hãy giữ niềm tin rằng, gieo gió thì gặt bão, ác giả thì ác báo, hãy đợi qua vài ngày, vài tháng, vài năm, kết cục sẽ rõ ràng. Người thiện lương thì không sợ bị bạc đãi.   

(Tổng hợp)